Chào anh, tình yêu giản đơn của em!
Đột nhiên, em phát hiện ra rằng nếu không lưu giữ lại những cảm xúc quý giá này thì chắc mai sau em sẽ tiếc chết mất. Thế là em trèo lên giường, ôm lấy cái lap và bật một bản nhạc bình yên, bản nhạc của chúng mình...
Mọi thứ diễn ra tự nhiên thật. Mãi cho đến hôm nay, sau cả buổi chiều ngồi bàn chuyện với nhiếp ảnh gia, rồi lại lóc cóc tìm đến địa chỉ đặt thiệp cưới, ghé qua khách sạn nơi đang tổ chức một Triển lãm cưới nghe có vẻ chuyên nghiệp với đầy đủ các gian hàng từ chụp ảnh, quay phim, in thiệp, make-up đến các dịch vụ wedding planning trọn gói, chốt hạ bằng một món đồ cực kỳ ưng ý mà em chắc hẳn sẽ khiến anh đẹp trai hơn 1 tỉ lần vào dịp đặc biệt sắp tới của chúng ta, em mới thực sự cảm nhận được không khí của một điều gì đó thiêng liêng và ý nghĩa lắm.
Mọi thứ diễn ra tự nhiên thật. Mãi cho đến hôm nay, sau cả buổi chiều ngồi bàn chuyện với nhiếp ảnh gia, rồi lại lóc cóc tìm đến địa chỉ đặt thiệp cưới, ghé qua khách sạn nơi đang tổ chức một Triển lãm cưới nghe có vẻ chuyên nghiệp với đầy đủ các gian hàng từ chụp ảnh, quay phim, in thiệp, make-up đến các dịch vụ wedding planning trọn gói, chốt hạ bằng một món đồ cực kỳ ưng ý mà em chắc hẳn sẽ khiến anh đẹp trai hơn 1 tỉ lần vào dịp đặc biệt sắp tới của chúng ta, em mới thực sự cảm nhận được không khí của một điều gì đó thiêng liêng và ý nghĩa lắm.
Em đã từng hỏi anh, nhiều lần, thế nào là
hạnh phúc.
Em cũng đã từng hỏi anh, còn nhiều lần
hơn, rằng chúng mình sẽ hạnh phúc phải không anh.
Anh lần nào cũng kiên nhẫn nói đi nói lại
với em, "Chắc chắn rồi Mèo ạ!"
Và lần nào em cũng vỗ về lòng mình bằng
câu nói "Em tin anh!"
Nhưng thực sự, em còn ôm nhiều nỗi hoang
mang lắm. Những vết hằn trong tâm trí khiến em như chim sợ cành cong, bay mỏi
cánh mà chẳng cách nào dừng lại được. Em sợ đủ thứ, em sợ thất bại sẽ lặp lại,
em sợ một ngày chúng ta sẽ đổi thay, em sợ cuộc sống khắc nghiệt sẽ đẩy chúng
ta về hai phía ngược nhau, em sợ trong một giây nào đó hai đứa mình lạc lối và
sẽ vĩnh viễn chẳng thể tìm lại được nhau, em sợ câu chuyện muôn thuở cơm áo gạo
tiền sẽ khiến những trái tim yêu chết dần chết mòn vì nặng gánh...
Em đọc ở đâu đó, sau hôn nhân, đàn ông
muốn phụ nữ không thay đổi, phụ nữ lại thay đổi. Còn phụ nữ mong đàn ông thay
đổi, đàn ông lại chẳng chịu thay đổi. Em sợ một ngày chúng ta sẽ hằn học với
nhau vì những ý muốn như thế...
Em cũng đọc ở đâu đó, 10 người đàn ông sau
khi kết hôn thì 8 ông ngoại tình, 2 ông không. Em sợ bản thân không đủ sức
thuyết phục để giữ cho người đàn ông của mình là 1 trong 2 ông đó.
Em còn đọc ở đâu đó, chẳng có ai câu được
cá xong lại tiếp tục nhét thức ăn vào mồm con cá. Em sợ rằng sẽ chẳng còn nhận
được nữa sự quan tâm dành riêng cho mình.
Em sợ rằng làm vợ, em sẽ phải thôi làm
tình nhân, làm bạn, làm người mua vui cho anh.
Em sợ mình không còn chia sẻ với nhau được
nữa...
Có phải là em lại nghĩ quá nhiều không anh?
Đêm rồi, mưa vẫn chưa ngớt. Nhưng em nhớ
tới nụ hôn khi tối của anh.
Em bỗng thấy bình yên. Chính là cảm giác
"bão dừng sau cánh cửa" ấy.
Và em bắt đầu hy vọng, rằng sự chân thành
sẽ được đền đáp bằng hạnh phúc.
Em yêu anh!
"Mưa vẫn rơi ầm ào, gió rít gào lên những âm thanh khủng khiếp
Nhưng trong căn phòng nhỏ của đôi mình, em đang ngủ bình yên
Em sẽ chẳng nghe được đâu, bởi bão đã dừng bên ngoài cánh cửa
Cưng à, ngủ thật ngoan em nhé...
Ngoài ấy, bầu trời u ám đến độ trăng chẳng buồn ló dạng
Chút ánh sáng le lói chỉ mỗi mình tôi thấy
Bão to thế này, chị Hằng chú Cuội gì cũng trốn biệt rồi thì phải
Cơ mà đừng lo, cưng ơi, em có tôi...
Khi cả thế giới ngoài kia đã chìm trong giấc ngủ
Người ta quấn chặt hơn tấm chăn quanh mình
Còn tôi, tôi thức canh cho giấc ngủ em tròn đầy
Giữa một đêm giông bão...
Tôi đã từng hứa, suốt đời này sẽ vĩnh viễn yêu em
Dù buồn hay vui, giàu có hay nghèo khó
Bên cạnh em, lời nguyện cầu thật khẽ
Kiếp này sẽ chỉ có em thôi...
Sẽ có những lúc, em biết đấy, tính tình con người cũng hâm dở như thời tiết
Lúc thế nọ, lúc lại thế kia
Nhưng hãy tin tôi, chỉ cần đôi mình nắm chặt tay nhau
Bão lớn thế nào mình cũng sẽ vượt qua được hết
Em nhớ không, tôi từng hứa sẽ là người che mưa chắn gió
Là hoàng tử, là hiệp sĩ bảo vệ cho em
Dù cho thế giới này có quay lưng lại với em
Thì tôi hứa, tôi sẽ đứng bên em, chống lại cả thế giới
Khi cả thế giới ngoài kia đã chìm trong giấc ngủ
Người ta quấn chặt hơn tấm chăn quanh mình
Còn tôi, tôi thức canh cho giấc ngủ em tròn đầy
Giữa một đêm giông bão...
Tôi đã từng hứa, suốt đời này sẽ vĩnh viễn yêu em
Dù buồn hay vui, giàu có hay nghèo khó
Bên cạnh em, lời nguyện cầu thật khẽ
Kiếp này sẽ chỉ có em thôi...
Mưa chưa ngừng, chắc lát nữa thôi em sẽ tỉnh giấc
Làu bàu hỏi tôi trong cơn mơ, "Anh đang viết đấy à? Sao ko ngủ đi anh?"
Và tôi sẽ thầm thì khoe với em, cô gái,
Rằng tôi đang soạn một bản nhạc ngọt ngào ru em ngủ ngoan lành giữa một đêm bề bộn bão giông..."
Tình yêu của các bạn thật đẹp, chúc hạnh phúc.
ReplyDeletehttps://sachvui.com/ebook/dan-ong-den-tu-sao-hoa-dan-ba-den-tu-sao-kim.361.html