Rồi con người ta thò mặt ra cửa. Hít một hơi. Không khí buổi sớm lúc nào cũng tốt. Con người ta muốn tập thể dục, không vì mục đích giảm số đo cho cái bụng mỡ sa kia:-ss, mà đơn giản chỉ là muốn, thế thôi. Con người ta vẫn còn nhớ ngày con người ta còn bé, tay bé, chân bé, bụng bé và một số thứ khác cũng bé, việc chạy nhảy thiệt là đơn giản dễ dàng. Ấy thế mà...
Lắc lắc được mấy cái, con người ta bắt đầu chán. Con người ta lọ mọ vào nhà, trèo lên cái góc bé tí hin, chui vào chăn, nhắm mắt lại nằm nghĩ sự đời...
Sự đời nói chung là cũng không có gì phải nghĩ. Mà nghĩ nhiều thì lại mau già.
Thế là con người ta chuyển sang nghĩ sự tình...
Sự tình thì là sự muôn thuở, từ xửa từ xưa các ông nhà văn nhà thơ đã nghĩ nát nước ra rồi, mà có ra cái gì đâu.
Thế là con người ta chuyển sang nghĩ linh tinh, lan man, linh tinh, lan man...
Mở mắt ra, con người ta phát hiện là còn 10ph nữa là đến giờ có mặt ở công ty. Con người ta từ tốn đánh răng, rửa mặt, mặc quần áo, hát khe khẽ, nho nhỏ, hút hết 1 hộp sữa Cô gái Hà Lan hộp màu nâu có hạn sử dụng là ngày 9/12/2012. Rồi từ tốn dắt xe ra khỏi nhà. Từ tốn đóng cửa lại. Từ tốn trèo lên xe.
Rồi phóng vèo vèo vèo trên Đường Vành đai 3 quen thuộc. Cảm giác lướt gió:x:x...
Rồi con người ta đến công ty. Nhìn thấy sếp cũng đang lững thững đi bộ vào, con người ta cười thầm "Thế là mình lại đi làm đúng giờ;))" rồi theo chân sếp lên công ty, pha cho sếp 1 ly cà phê phin và pha cho chính con người ta 1 ly cà phê phin khác. Cà phê ngon. Buổi sáng nay cũng vậy.
Công việc rất nhiều. Nhưng con người ta vẫn có thời gian để nhâm nhi cà phê và viết một cái note.
Áp lực trên vai. Nhưng con người ta vẫn thấy thật nhẹ nhàng thoải mái.
Có quá nhiều vấn đề cần giải quyết. Nhưng con người ta vẫn có thời gian để hát.
"Khi bạn phát đi bất cứ tín hiệu gì vào vũ trụ, vũ trụ sẽ hưởng ứng lại tín hiệu đó với cường độ lớn gấp nhiều lần những gì bạn có thể tưởng tượng ra". Không nhớ rõ nhưng cứ cho vào ngoặc kép vì không phải câu của con người ta.
Túm lại, sáng nay... là một buổi sáng bình yên! Con người ta yêu những khoảnh khắc bình yên như thế...
- Nhox -
0 comments:
Post a Comment