Người con gái ngồi đó. Những ngón tay gầy guộc đan vào mái tóc mềm, làm nổi rõ làn da trắng xanh mỏng mảnh, tưởng chừng như chỉ một cơn gió thổi qua cũng sẽ cuốn theo bóng hình ấy đi mất. Bóng cô hắt trên ô cửa kính mờ, nhạt nhòa, câm lặng.
Cô gái đang khóc.
Những giọt nước mắt bắt ánh sáng kỳ ảo từ chiếc đèn Tiffany, lấp lánh hàng ngàn sắc màu, long lanh như những viên pha lê thi nhau rơi xuống trên khuôn mặt u sầu của người con gái. Đôi vai cô run rẩy trong góc căn phòng rộng thênh thang. Chưa bao giờ cô thấy cô đơn và tuyệt vọng đến vậy. Chưa bao giờ...
Ở phía bên kia căn phòng, sau cánh cửa gỗ với những hoa văn tinh xảo và tay nắm bằng đồng, là phòng ngủ. Và trên chiếc giường thân thuộc, anh đã chìm sâu vào một giấc ngủ không mộng mị. Vầng trán rộng của anh sẽ giãn ra thoải mái, những nếp nhăn biến mất, và thậm chí môi anh còn thoáng một nụ cười. Ngày trước cô vẫn thường bảo anh rằng khi ngủ, trông anh như một thiên thần... Thiên thần của riêng cô...
Cô cứ ngồi như thế. Lặng lẽ khóc. Lặng lẽ nhìn về cánh cửa. Lặng lẽ chờ đợi bình minh. Bên ngoài ô cửa, những tia sáng đầu tiên có lẽ đã hắt lên từ chân trời xa tít tắp, rọi thứ ánh sáng yếu ớt đầu ngày làm ô cửa ánh lên màu ngọc trai mơ hồ bảng lảng. Cô bỗng đứng bật dậy, kiên quyết, mạnh mẽ, lau sạch những giọt nước mắt mà chỉ vài phút trước đây tưởng chừng như không thể nào ngừng chảy. Cô đi vào bếp. Cô biết anh thường dậy sớm, chắc chỉ một chút nữa thôi. Khoác vào chiếc tạp dề hoa màu hồng mà anh yêu thích, cô bắt đầu làm điểm tâm. Hôm nay cô làm bít-tết và sa-lát Nga, anh sẽ cần phải tẩm bổ một chút. Vừa làm, cô vừa mỉm cười.
Có tiếng lục cục trong phòng ngủ. Rồi tiếng mở tay nắm cửa bằng đồng sáng bóng lên theo thời gian, cánh cửa bật mở. Vẫn còn mặc nguyên chiếc tạp dề hồng, cô bước về phía anh, nở nụ cười thật tươi, bất chấp đôi mắt sưng mọng đỏ ngầu đang tố cáo cô.
"Anh dậy rồi đấy ạ?"
....
"Cô là ai?"
- Nhox 15.12.2011 -
![](https://fbcdn-sphotos-b-a.akamaihd.net/hphotos-ak-ash4/393508_2810735983645_1174753802_n.jpg)
Cô cứ ngồi như thế. Lặng lẽ khóc. Lặng lẽ nhìn về cánh cửa. Lặng lẽ chờ đợi bình minh.
ReplyDelete"Cô ấy" ơi đi ngủ đi , mai còn đi làm nữa mà "Cô ấy" ^ ^